Tác phẩm: "Tự tin - Tự trọng - Trung hậu - Đảm đang”.
Tác giả: Nguyễn Vũ Như Lộc
Thông điệp: Hãy trân trọng, biết ơn người phụ nữ trong gia đình. Mỗi chúng ta hãy rèn luyện bản thân để góp sức tạo dựng Hương Sắc Việt Nam.
Hôm nay, trong câu chuyện mà mình muốn kể có: Bà, mẹ của mình và mẹ Lộc.
Bà mình, người phụ nữ cả đời chăm lo, chu toàn cho mái ấm nhỏ. Bà năm nay đã hơn 80 tuổi, nhưng mái tóc mới chỉ đượm trắng vài sợi, làn da đen sạm vì năm tháng dãi dầu nắng mưa, gò má cao cùng những nếp nhăn trên khuôn mặt, tay, chân hiện rõ do tuổi tác đã lão hoá cơ thể bà rồi. Vẻ đẹp của bà là sự giản dị với những bộ quần áo mấy năm rồi mà với bà vẫn “mới”, là dáng bà lom khom cùng đôi bàn tay gầy guộc ngày ngày cặm cụi bên bếp lửa, là những lời căn dặn ân cần của bà.
Mẹ mình, một người phụ nữ tận tụy, cần mẫn, yêu thương gia đình hết mực. Công việc của mẹ mình là làm nghề công nhân may. Mẹ luôn giản dị, tận tâm với công việc. Những sản phẩm được mẹ trau chuốt đang góp phần làm đẹp và phát triển kinh tế cho gia đình, xã hội.
Mẹ Lộc làm nghề giáo viên. Cô là người tâm huyết với sự nghiệp “trồng người”. Với những chuyến đò đầy đặn tri thức và đạo đức. Trong cuộc sống, cô luôn tạo ra những nguồn năng lượng tích cực. Cô cùng mọi người phát động trồng nhiều cây xanh, bảo vệ môi trường xanh. Tổ chức các lớp học Tiếng Nhật “0 đồng”.
Trong câu chuyện về bà, mẹ mình và mẹ Lộc. Mỗi người một công việc, nhưng tất cả đều toát lên vẻ đẹp của người phụ nữ Việt Nam. Vẻ đẹp “Tự tin - Tự trọng - Trung hậu - Đảm đang”. Những vẻ đẹp ấy đang góp phần cống hiến cho xã hội và tô đẹp thêm vẻ đẹp HƯƠNG SẮC PHỤ NỮ VIỆT NAM.
Chúng mình, những người con, người cháu tự hứa sẽ luôn rèn luyện, tu dưỡng để trở thành mỗi bông đẹp trong vườn hoa Việt Nam