[ BÀI DỰ THI : HƯƠNG SẮC PHỤ NỮ VIỆT]
PHỤ NỮ TRONG LÒNG VĂN HỌC
&
:
Mai Ngọc Bảo Nhi
Lưu Thị Nguyệt Nhi
Khi con người ta đã cạn kiệt hứng thú với vẻ hào nhoáng trong phút chốc mà xã hội thường mang đến, khi ta đã chẳng còn sức để dùng đôi mắt mà nhìn nhận phẩm giá của một người phụ nữ. Đó chính là lúc văn chương thực hiện sứ mệnh cao cả của nó, những nét mực tưởng như lặng im ấy lại có thể đánh thức tâm trí của con người, mang trái tim ta nghe lấy phẩm giá của người khác. Rồi ta sẽ chợt giật mình nhận ra rằng, " Khi đức hạnh và sự ấm áp chiếu rọi lấp lánh tâm hồn một người phụ nữ, vẻ đẹp của họ sẽ rực rỡ hơn cả sao sáng trên trời ".
Người phụ nữ bao đời vẫn vậy, vẫn chung thủy với nét tần tảo, lam lũ, quên đi bản thân vì cuộc sống tàn khốc...nhưng không vì vậy mà họ mất đi khát vọng sống, niềm tin vào cuộc đời.
Trong văn chương, điều ấy càng hiện lên rõ ràng hơn bao giờ hết :
Nhân vật "Mẹ Lê" trong tác phẩm " Nhà mẹ Lê". Tác phẩm đề cập đến số phận chật vật của mẹ Lê, chồng mất sớm, bà một mình chăm bẵm, yêu thương 11 đứa con nhỏ. Những ngày tháng đói khổ, vất vả nhưng mẹ Lê vẫn vươn lên vì những đứa con của mình.
Hình ảnh cô gái Phương Định trong tác phẩm " Những ngôi sao xa xôi" - người con gái đang ở độ tuổi đẹp nhất - độ tuổi của những ước mơ, hoài bão, khát vọng. Nhưng cô lại ém tất cả những điều ấy vào sâu trong tim, không ngại gian nan, bảo vệ đất nước, vì nghĩa lớn mà quên đi bản thân mình.
NHƯ TỪ TRANG SÁCH BƯỚC RA
Trong xã hội ngày nay, tưởng chừng như no đủ hiện hữu ở khắp mọi nơi, tôi tin chắc rằng trong chúng ta, tim ai cũng phải hẫng đi một nhịp khi bắt gặp hình ảnh những người phụ nữ mang dáng dấp một " Mẹ Lê " ngay chốn đời thực. Họ tần tảo, chăm no cho đàn con của mình, một tay vun đắp, tô vẽ sắc màu lấp lánh lên cuộc đời của lũ trẻ, cho chúng tình yêu thương vô bờ... mà quên đi bản thân ngày càng tiều tụy, hốc hác.
Và cũng có bao "Phương Định" như thế - những người phụ nữ từng có một thời gắn bó với những nẻo đường bom đạn, chiến đấu với tử thần để cứu lấy non sông.
" Quyết tử cho Tổ quốc quyết sinh."
Văn học ôm trọn người phụ nữ trong lòng, thấu hiểu họ bằng cả tâm can dù cho bất cứ thời đại nào.
-------------------------------------------
Bao cảm xúc lắng đọng nơi trái tim ấy, giờ đây trong mỗi chúng ta, không thể diễn tả hết niềm xúc động, kính trọng và ngưỡng mộ vô bờ bến.
Chẳng phải chịu sự dày vò của cuộc đời, cũng không biết mùi khói đạn, tiếng bom giật ra sao. Nhưng thế hệ chúng con sau này, cũng cảm nhận được một phần nào đó qua trang giấy, nét bút mà thi sĩ gửi gắm nỗi lòng của họ bởi "Nghệ thuật bao giờ cũng là tiếng nói của tình cảm con người, là sự tự giãi bày và gửi gắm tâm tư." _Lê Ngọc Trà_
Nhân ngày 20/10 - ngày để tôn vinh những người phụ nữ, xin hãy dành những lời từ trái tim, yêu thương và luôn cho những người phụ nữ ấy sống trong nụ cười và sự ấm áp!