K57 thân thương! Mười bảy, mười tám tuổi, chúng ta đứng trước ngưỡng cửa vào đời, trên vai đang gồng gánh những áp lực đến ngạt thở. Những ngày chới với trong từng phép toán, những bài văn còn dang dở nét mực. Có những ngày cuộc sống chỉ thu hẹp lại trong căn phòng nhỏ bé với xấp tài liệu, đề cương cũ nát, những bữa ăn vội vã, những đêm thao thức mất ngủ… Trong những khoảnh khắc tưởng chừng như muốn thua cuộc ấy, ta cứ thế đối diện, động viên, an ủi và bên cạnh nhau. Một chương nữa cuộc đời sắp khép lại, trước mắt chúng ta là cả một chân trời vẫy gọi. Chỉ còn vài ngày nữa thôi, tất cả kí ức tinh khôi nhất, nồng nhiệt nhất sẽ khép lại. Tháng 6 trong tiếng ve kêu vang trời, trong sắc tím của hàng bằng lăng, ánh cam của nền phượng vỹ, sớm thôi, chúng ta sẽ phải rời xa nơi này, rời xa mái ấm có thầy cô, có bạn bè, có 3 năm tuổi trẻ rực rỡ. Những ngày cuối cùng, mong rằng các bạn sẽ trân trọng, nâng niu từng khoảnh khắc, nỗ lực từng phút giây để chạm tới ước mơ của chính mình, trở thành niềm tự hào của thầy cô, nhà trường, bè bạn. Dù mai này có đi xa, mong các bạn vẫn sẽ luôn tự hào về một mái ấm Trường THPT An Lão đã nuôi nấng, dạy dỗ chúng ta trưởng thành.