“Thanh xuân giống như một cơn mưa rào, cho dù bạn bị cảm lạnh vì tắm mưa, bạn cũng muốn được đắm mình trong cơn mưa ấy lần nữa. ”
Buổi học cuối cùng thời học sinh của 12A8: không ồn ào, không kiểm tra bài cũ, không giải toán, không làm văn, không báo cáo thành tích, chỉ có tình thầy trò, tình bạn, có những nụ cười và cả những giọt nước mắt lặng lẽ rơi trên áo.
Đó là thời điểm chuyển giao, đánh dấu một cột mốc mới. Vì khi ngày mai, khi bước qua cánh cổng trường, chúng ta sẽ thật sự trở thành người lớn, trở thành một phiên bản khác trưởng thành hơn trước rất nhiều.
Tháng 5 có hoa phượng rợp trời, bằng lăng rụng tím cả góc đường dài hun hút, điệp vàng nhấn nhá chút màu tươi tắn trên bầu trời rất xanh. Nắng vàng vọt và gió hanh hao, ve sầu khóc than cho một mùa chia xa đã kết thúc vừa vặn. Khởi đầu của 12A8 là lo lắng pha chút sợ hãi, và kết thúc thì là buồn bã, mất mát. Nhưng những kỉ niệm đó là những thứ tốt nhất mà các bạn 12A8 có suốt những năm trung học.
Mong rằng khi chúng ta 12A8 sau này lớn lên, có là ai, đi đâu, làm gì thì những mảnh hồi ức về những kỉ niệm, những mảnh ghép tình bạn, tình thầy trò vẫn luôn hiện hữu trong tâm trí mỗi người.
Đếm ngược 6 ngày nữa thôi, sẽ đến ngày phải nghẹn ngào “Chuyến đò thanh xuân” chở 43 bạn học sinh của 12A8 xin được phép dừng lại tại đây. Chúc cho các thành viên của 12A8 sẽ bước tiếp trên bến bờ mới, bến bờ của sự thành công. Thân mến!