Thời gian cứ thế trôi qua nhanh như một cơn gió thoảng nhưng dường như trong tôi vẫn đang chậm lại, lắng lại để ngắm nhìn ngôi trường THPT An Lão một lần nữa, thân thương và hoài niệm.
Dưới khoảng trời thiên thanh ấy, dưới cái nắng chói chang, rực rỡ của mùa hạ, tôi được sống hết mình với bầu trời thanh xuân, sống đắm chìm vào đam mê, sống với những kỉ niệm mà 12A3 cùng tôi thêu dệt nên bức tranh hoa niên đầy nhiệt huyết này…
Chúng em xin gửi gắm những lời yêu thương, trân trọng tới những người thầy tận tụy. Cảm ơn 12A3, tất cả đã làm nên vùng kí ức tuổi trẻ tràn đầy sức sống. Mỗi giây phút, khoảnh khắc tại nơi đây, từng giây phút tôi còn được kề bên nơi này, An Lão trong tôi thật đẹp, thật thơ mộng và cũng đầy sức trẻ. Và12A3 với tôi là tuổi trẻ, là thanh xuân, là thước phim tuyệt nhất của cuộc đời… Tôi lúc này chỉ mong thời gian lắng lại thêm chút nữa, để tôi thêm một chút được ngắm nhìn ngôi trường tôi yêu, thêm một chút luyến lưu khung cửa sổ đổ đầy vệt nắng.
“Chúng ta sẽ không biết giá trị một khoảnh khắc cho đến khi nó trở thành kỉ niệm.”