“ Bắt đầu từ mùa thu nắng vàng, kết thúc ở mùa hạ rực rỡ …
Qua mùa hạ năm nay , dường như mỗi chúng ta đã dần trở thành người lớn ... “
Tuổi 18, nắng chiếu oi ả những ngày tháng 5, tháng 6 chẳng tài nào đọ lại được sự nhiệt huyết của chúng mình . Từng giọt mưa, từng tia nắng hạ thấm dần vào những tán cây xanh mang màu tuổi trẻ và…cái xuân mộng chứa bao hoài bão, bao tiếng cười, bao sự đùa vui cũng dần khép lại trong dòng lưu bút. Viết cho thời hoa niên rực rỡ của chúng ta, bao nhiêu trang giấy cũng chẳng đủ, bao nhiêu câu chuyện kể mãi cũng không xong, chỉ mong sao với những ngày chớm hè ngắn ngủi này, chúng mình thêm trân trọng, thêm quý mến nhau hơn để khép lại khoảng trời tuyệt đẹp ấy.
Mỗi người đều ươm cho riêng mình hạt giống của ước mơ và hoài bão, ta tưới tiêu mầm giống ấy bởi những năm cấp 3 đầy nỗ lực, giờ đây tán cân ấy đã lớn, cần môi trường rộng hơn để phát triển và chúng ta cũng vậy...trưởng thành rồi, cũng cần chia tay mái nhà xưa ,tới một chân trời rộng hơn, vươn mình để cuộc đời thêm ý nghĩa. Xa bạn bè, xa thầy cô, xa những gì đã từng là điều thường nhật. Tiếc nuối và cả nhớ nhung. Nhưng đừng lo cậu nhé! Bởi chắc hẳn trong tớ, trong lòng mỗi chúng ta đều có bao kỷ niệm mà 12A2 chúng ta từng gắn bó. Xuân, hạ, thu, đông rồi lại xuân, tớ mong vòng tuần hoàn ấy sẽ có sự gặp lại của chúng mình, tìm lại nhau, thương thảo chuyện ngày cũ, cùng nhớ thanh xuân ...
Mai đây khi đi qua thời xuân mộng này, các cậu sẽ có con đường của riêng mình, có khó khăn, có thử thách nhưng hãy kiên cường, mạnh mẽ để vươn lên nhé! Tớ thật sự hy vọng các cậu lựa chọn con đường ấy là đúng đắn, kiên trì mà bước tiếp. Chúc các cậu luôn bình an, may mắn và thành công. Hẹn các cậu ngày gặp lại!