Hương trời thơm nức, gió lung lay
Vắt
nửa mùa hạ, đọng sang thu.
Thu về, phả vào trong tôi từng làn mát dịu, trên con đường vốn quen mà lạ, hôm nay tôi đi học.
Chẳng còn sợ hãi trước những điều mới lạ xung quanh hay mè nheo đòi dỗ dành như thuở nào, môi trường mới mang lại cho tôi những khung bậc cảm xúc khác nhau, vô cùng thú vị.
Ngày đầu tiên trong thanh xuân cấp 3 của...Bước vào căn phòng lạ lẫm, gặp những người bạn mới, giáo viên chủ nhiệm mới - những hành khách cùng chuyến tàu thanh xuân tươi đẹp với tôi. Thoáng đây chút e dè, ngượng chín trên đôi má nhanh chóng bị xua tan bởi sự niềm nở, thân thiện, ngọt ngào từ các bạn xung quanh. Tôi thích lắm. Thứ cảm giác này thật đặc biệt, tôi chưa từng được chiêm nghiệm suốt bao năm qua. Nó không giống những "lần đầu" hồi trước, sao mà lòng tôi cứ nôn nao đến lạ thường....
Ngắm trường, phóng tầm mắt ra xa là cả một khuôn viên xanh rộng với những hàng cây rợp tán, che mát cả một vùng. Mường tượng tới cái cảnh được ở dưới tán cây mà tán gẫu hay đá cầu thì thật tuyệt. Kìa, cả sân bóng rổ, bóng chuyền cho mình thỏa sức rèn luyện, giải trí nữa.
Cứ nghĩ, cứ nghĩ
Lạ nhỉ
....
Trường mới vốn dĩ phải lạ lẫm nhưng tôi lại thấy quen lắm, quen cái hơi ấm của gia đình. Còn bạn, phải chăng cũng vừa gõ cửa gia đình thứ hai?